GẬY KIM CANG HÉT (VẤN ĐÁP KÝ LỤC) - HT TUYÊN HÓATổng Hội Phật Giáo Pháp Giới Giảng: HT. Tuyên Hoá XB: Vạn Phật Thánh Thành Hình Thức: Bìa Mềm Khổ Sách: 14,5x20,5cm Năm Xuất Bản: 2007 Trọn Bộ: 2 Tập Độ Dày Trọn Bộ: 2cmGKCHTUYÊN HÓA250.000đSố lượng: 1000992 Bộ
Tổng Hội Phật Giáo Pháp Giới Giảng: HT. Tuyên Hoá XB: Vạn Phật Thánh Thành Hình Thức: Bìa Mềm Khổ Sách: 14,5x20,5cm Năm Xuất Bản: 2007 Trọn Bộ: 2 Tập Độ Dày Trọn Bộ: 2cm
Lời Tựa Thông thường người ta vào học Phật ít nhiều cũng do có động lực gì thúc đẩy hoặc bởi thân quyến qua đời, hoặc làm ăn thất bại, hoặc hôn nhân dở dang v.v... nhưng cũng không ít người nhân nghe giảng pháp hay gặp một quyển sách khế hợp căn cơ liền phát tâm tu hành hay tìm hiểu học Phật pháp. Phần lớn đệ tử xuất gia hoặc tại gia của Hòa Thượng cũng vì cảm mộ pháp giải của Ngài mà quy y Phật. Quyển vấn đáp này góp nhặt từ những buổi giảng thuyết trong các chuyến hoằng pháp của Hòa Thượng, hy vọng cũng không ngoài mục đích trên, là dẫn dắt người có duyên vào đạo hầu tự sửa đổi lỗi lầm mà giảm trừ tội nghiệp.
Chúng ta sẽ tìm thấy các câu trả lời tuy đơn giản thẳng thắn, không khách sáo nhưng rất vi diệu, và không vì thế mà thiếu sự vui nhộn pha chút khôi hài chứa đầy hương vị Phật pháp. Chúng ta cũng không khỏi cười thầm khi đọc các lời giải đáp có tính cách sáng tạo pha trò với vần điệu hẳn hoi, như: Kỳ tích của tôi thì nhiều lắm nhưng tôi cũng không biết, đó có phải là Thiên Long Bát Bộ, hay là Địa Long Cửu Bộ, hoặc là Nhân Long Thập Bộ gì không nữa! Nhiều câu giải đáp cần phải có sự phản tỉnh suy ngẫm vì xúc tích ý đạo sâu xa. Như hỏi: Trong chú Lăng Nghiêm, câu chú nào là chú khai trí huệ? Ngài đáp: Tôi chỉ biết câu chú Ngu Si là: Lười biếng, lười biếng Ta Bà Ha!
Có lúc chúng ta cũng cảm thấy không khí nghiêm trang khi Hòa Thượng trịnh trọng tuyên bố những lời cứng rắn như gậy Kim Cang nhát bổ xuống khiến cho mọi người tỉnh thức. Khi hỏi: Tứ đại giai không, chư pháp vô thường, vậy cái gì là bổn lai diện mục?
Ngài đáp: Quỷ!
Chúng ta thấy qua các câu giải đáp, có lúc cũng như giải nghi luôn cho những thắc mắc của chính mình, và làm sáng tỏ đường lối tu hành như xem bản đồ trước mắt. Hầu hết các lời dạy đều cũng không ngoài Lục Đại Tông Chỉ, và được coi như là thước đo trong việc tầm cầu thiện tri thức. Điều cần thiết là chúng ta phải tự mạnh dạn nhìn thấu vấn đề và dám buông xả, đồng thời cũng tự kiểm soát tâm tánh, dẹp bỏ lòng nóng giận như lửa vô minh mới được ích lợi. Chỉ có vậy mới giúp thêm phần chánh khí trong trời đất khiến cho thế giới hòa bình. Đây cũng là điểm mà Hòa Thượng đã nhiều lần nhắc nhở “nên tụng ba bộ kinh: Kinh Không Nổi Nóng, Kinh Không Phát Cáu và Kinh Không La Mắng Người” khi giải đáp các câu hỏi hầu khuyến tấn mọi người cố gắng thực hành để tìm thấy có niềm an lạc chân thật. Ban Việt Ngữ
1. Hỏi: Trong Thánh Kinh, Mã Thái Phúc Âm của Đạo Tin Lành có viết: Đến năm 2000 Tây lịch thì sẽ là ngày tận thế, lúc đó mọi người đều bị thẩm phán. Không biết Sư Phụ thấy thế nào về chuyện này?
Đáp: Bất cứ lúc nào cũng đều là ngày thẩm phán và tận thế cả.
2. Hỏi: Đa số người Hồng Kông hiện đang hoang mang về tiền đồ tương lai của họ. Hòa Thượng có thể nào làm cho họ yên tâm không?
Đáp: Vì tương lai tiền đồ thì chẳng bằng vì hậu đồ. Họ nên lo nghĩ về những chuyện mình đã làm trong quá khứ hơn là lo nghĩ về chuyện tương lai. Bởi phía sau có gì thì phía trước có nấy, phía trước có gì thì phía sau cũng sẽ có nấy. Thiên hạ vốn là vô sự, nhưng kẻ tầm thường thì tự chuốt lấy lo âu cho mình. Có đức sẽ gặp lành còn không có đức sẽ bị tai họa.
3. Hỏi: Hiện nay vì nhân số quá đông nên phải áp dụng phương pháp tiết dục để hạn chế sanh đẻ, như vậy có phạm luật nhân quả không?
Đáp: Quá nhiều cũng là quá ít, quá ít cũng là quá nhiều; nhiều là do quá ít, ít cũng là do quá nhiều. Chớ nhiều, thái quá mà cũng đừng bất cập (không đủ). Quá mức là do không đủ, không đủ lại là do quá mức. Tôi nghĩ rằng, vì cai trị quốc gia mà mỗi gia đình chỉ được phép sanh một đứa con thôi, thì đó là điều sai lầm. Vì nếu chỉ được phép sanh một đứa, thì dần dần mọi người trong nước sẽ biến thành đàn ông hết. Một quốc gia mà toàn là đàn ông, không có đàn bà thì làm sao sanh con cho được? Như thế trong tương lai sẽ bị mất nước vì diệt chủng. Nếu thật muốn cai trị quốc gia cho tốt, thì mỗi cặp vợ chồng nên được sanh hai đứa con. Có hai đứa thì tụi nó có bạn với nhau. Hoặc là sanh một trai rồi lại sanh một gái. Hoặc sanh cả hai đều là trai thì sau có thể đổi lấy đứa con gái với gia đình khác. Hoặc sanh cả hai gái rồi đổi lấy đứa con trai với người ta. Có thể cùng nhau trao đổi mà. Hoặc bắt rể, đó cũng đều là hợp pháp. Như vậy thì cũng không nhiều quá và cũng không bị quá thiếu. Nhưng nếu sanh nhiều quá thì giống như heo, sanh từng bầy, từng bầy, rồi sẽ dẫn đến kết quả là con người sẽ không đủ ăn.
4. Hỏi: Xin hỏi có sự quan hệ gì giữa đạo Phật và đạo Tin Lành?
Đáp: Thì cũng đều là dạy chú và dạy tôi.
5. Hỏi: Lúc niệm khởi lên thì làm sao khống chế được nó? Làm sao để không bị lôi cuốn theo niệm bậy?
Đáp: Vừa khởi niệm mà biết được ngay, thì đó là giác. Giác rồi liền không còn nó nữa. Nếu chú giác ngộ, biết nó là niệm bậy thì nó sẽ biến mất. Còn nếu chú chạy theo niệm xấu và không nhận ra đó là niệm xấu thì không ai cứu nổi chú đâu. Niệm khởi liền giác, giác rồi liền không. Khi đã giác ngộ thì chú sẽ không còn theo vọng niệm nữa. Vọng niệm là không có căn gốc, vậy chú đi đâu tìm gốc rễ của vọng niệm đó chứ? Chú không chạy theo vọng niệm, nhưng nếu niệm có nổi lên thì chú đừng hợp tác với chúng là được rồi.
6. Hỏi: Chúng con có thể nào thỉnh Sư Phụ nói về kinh nghiệm ở đời của Sư Phụ không?
Đáp: Tôi sống không phải là để làm ăn kiếm tiền. Đó là kinh nghiệm từng trải của tôi.
7. Hỏi: Tứ đại giai không, chư pháp vô thường, vậy cái gì là bổn lai diện mục?
Đáp: Quỷ!
8. Hỏi: Con biết rõ, nóng giận là không tốt, như lúc gặp chuyện con tự biết là mình không được nổi nóng, nhưng con vẫn không nhịn nổi, rồi lại phát cáu lên. Xin hỏi tại sao lại như thế?
Đáp: Lúc đói bảo chú đừng ăn cơm, nhưng tại sao chú vẫn muốn ăn hả?
9. Hỏi: Lư Thắng Nhan có hơn vạn đệ tử ở Mã Lai (năm 1988). Vậy pháp mà ông đã nói đó, là chánh hay là tà? Xin Sư Phụ nói rõ đạo lý để giải nghi cho đại chúng.
Đáp: Trong thời mạt pháp, tà chánh khó phân biệt. Chú xem ông ta có tâm tham, tâm tranh, tâm ngu si, tâm cầu, tâm ích kỷ, tâm tự lợi hay không. Hoặc có phải toàn là nói dóc để gạt người. Tôi không biết Lư Thắng Nhan là ai nhưng tôi gọi hắn là đồ quỷ con. Chú thấy trên thế giới này, ai ai cũng đều biết xì ke, ma túy là không có lợi ích gì cho con người, nhưng vẫn có nhiều người buôn bán các thứ độc hại này, lại còn có nhiều người hút sách nó nữa. Chú nói đó là đạo lý gì? Là đạo lý của Lư Thắng Nhan chăng!
10. Hỏi: Làm thế nào để dứt bỏ tướng ngã (tôi)?
Đáp: “Ngã” là một từ ngữ giả danh. Còn cái “Ngã” chân thật thì vốn là Phật tánh. Nếu như chú thấy người, chúng sanh, và thọ giả đều là cùng một thể thì tướng ngã sẽ giảm bớt đi.
11. Hỏi: Hàng phục kỳ tâm, là hàng phục tâm gì?
Đáp: Tức là hàng phục cái tâm dâm dục đấy.
12. Hỏi: Hòa Thượng thường nói:
“Thật biết nhận lỗi mình, đừng bàn lỗi người; lỗi người là lỗi mình, đồng thể là đại bi”
Nhưng trong báo ‘Kim Cang Bồ Đề Hải’ Hòa Thượng lại công khai phê bình, bàn luận thị phi về người khác. Vậy đó chẳng phải là lời nói và việc làm không hợp nhất với nhau hay sao?
Đáp: Tôi muốn nói lên sự thật, mà những lời đó cũng không phải là thị phi. Nếu là lời giả dối thì nhất định là tôi sẽ đọa địa ngục. Chú biết chăng, có người vì nói: “Bậc đại tu hành thì không rơi vào nhân quả” mà liền bị quả báo làm hồ ly 500 kiếp đấy không? Nếu như tôi bài bác là không có nhân quả, lấy đen làm trắng, lấy trắng làm đen; lấy phải làm quấy, lấy quấy làm phải và nói những lời sai trái thì tôi sẽ bị đọa địa ngục kéo lưỡi. Còn như tôi không có nói sai sự thật, thế thì tôi không có tội. Tại sao tôi thích nói phải quấy như vậy, bởi vì bên trong Phật giáo có quá nhiều thị phi. Lại còn có cái gì là hắc giáo, bạch giáo, hoàng giáo, hồng giáo... A! Tất cả đều biến thành các màu sắc không giống nhau, làm cho người ta hoa mắt cả lên - ngay đến màu đen cũng không biết là đen, trắng cũng không biết là trắng. Cho nên, tôi mới nói ra những điều mà người khác không dám nói…